Phút Cầu Nguyện | Thứ Bảy Tuần XXVI Thường Niên - THÁNH PHANXICO ASSISI - Lễ nhớ | Mt 11,25-30 |

SUY NIỆM LỜI CHÚA
THỨ BẢY TUẦN XXVI MÙA THƯỜNG NIÊN - THÁNH PHANXICO ASSISI - Lễ nhớ

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Matthêu (11,25-30)

17 Khi ấy, nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con”. 18 Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”. 21 Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

22 Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho”.

23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy! 24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe”.

SUY NIỆM

Sống trong đời sống cần lắm những niềm vui. Có như thế ta mới cảm thấy cuộc sống này thêm phần ý nghĩa phải không? Thế nhưng, đối với ta là người Kitô hữu, niềm vui của ta không chỉ dừng lại ở đời này mà hơn nữa là hướng đến đời sau. Vậy đâu là niềm vui mà Chúa muốn ta hướng đến?

Trang Tin mừng hôm nay thuật lại cuộc hội ngộ của Chúa Giêsu với các môn đệ của Người, đó là cuộc hội ngộ chan chứa niềm vui. Các môn đệ ríu rít thay nhau nói với Chúa Giêsu về những điều họ đã làm được. Trên cả, họ cảm thấy hớn hở vô cùng vì cả đến ma quỷ cũng phải khiếp sợ khi họ nhắc đến danh của Thầy Giêsu. Đang khi họ sống trong niềm vui ấy, Chúa Giêsu lại hướng các môn đệ đến một niềm vui lớn lao hơn. “Các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”. Vâng, được ghi tên trên trời đó mới là niềm vui đích thực của những ai làm môn đệ Chúa. Chẳng phải vì thế, mà chúng ta vẫn đang làm biết bao điều thiện hảo trong cuộc đời này hay sao?

Khi chịu phép Rửa tội, ta trở thành Kitô hữu. Ta được vinh dự là con của Chúa. Nhờ đó, Ta được đặt trước một chỗ trong nước trời. Đặt chỗ là một chuyện nhưng có được vào nước trời hay không lại là chuyện khác. Điều này tùy thuộc vào khao khát và cách thực hiện khao khát của từng người.

 Chắc hẳn mỗi người Kitô hữu đề mang lấy khao khát được ghi tên trên trời. Thế nhưng, lắm lúc chúng ta có thể lãng quên khao khát ấy vì bận rộn với những niềm vui ở trần thế này. Ước chi chúng ta đang khi bộn bề với những niềm vui trần thế cũng không quên niềm vui đích thực mà Chúa muốn mời gọi chúng ta hướng đến. Cùng với thao thức của Chúa, chúng ta cũng hướng đến niềm vui nước trời bằng những việc làm cụ thể nơi trần thế này. Đó có thể là cả gia đình cùng đọc kinh tối chung với nhau, cùng ngồi lại để trò chuyện hoặc dùng cơm chung với nhau. Hay đó cũng có thể là niềm vui phục vụ nhà Chúa qua những công tác mục vụ để xây dựng sự phát triển của giáo xứ. Từng việc làm nhỏ bé như thế, chúng ta có thể tích góp cho mình những niềm vui thánh thiện để mai này đạt đến niềm vui cao vời là được Chúa ghi tên trên trời.

Lạy Chúa, Chúa thấu rõ niềm khao khát nước trời trong lòng mỗi chúng con. Xin cho chúng con luôn giữ niềm khao khát ấy trong mỗi ngày sống. Từ đó, chúng con có thể tạo những niềm vui thánh thiện nhỏ bé mỗi ngày, để mai này đạt tới niềm vui cao cả là được Chúa ghi tên trên trời. Amen.

©2020 - GIÁO XỨ HƯNG VĂN. All rights reserved.